♥ Song JiEun 1st Viet Fansite ♥
Hãy tham gia cùng chúng tớ nhé! Mọi thông tin, hình ảnh về JiEun đều tụ hội ở đây! Nào cùng vào ủng hộ cộng đồng fan chúng ta nào!
♥ Song JiEun 1st Viet Fansite ♥
Hãy tham gia cùng chúng tớ nhé! Mọi thông tin, hình ảnh về JiEun đều tụ hội ở đây! Nào cùng vào ủng hộ cộng đồng fan chúng ta nào!
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
:: Quên mật khẩu? ::

 Yup (623)
 ..Yi.. (4)
 heyo (2)
 Jennykute (1)
JiEunvn Hot News
THÔNG BÁO QUAN TRỌNG
HIỆN TẠI FORUM NÀY KHÔNG CÒN HOẠT ĐỘNG NỮA, JIEUNSONGVN.FORUMVI.COM SẼ CHUYỂN SANG http://jieunsongvn.net/f/ MONG NHỮNG BẠN QUAN TÂM CHUYỂN SANG 4RUM MỚI HOẠT ĐỘNG... NẾU CÁC BẠN VẪN ĐĂNG KÍ Ở ĐÂY, CHÚNG TÔI KHÔNG CHỊU BẤT KÌ TRÁCH NHIỆM...

Share | 
 

 [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Khách vi
Khách viếng thăm
avatar



[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeSun Mar 18, 2012 11:02 pm

Author: quynhnhu
Rating: K
Pairing(s): JiGer
Disclaimer:Họ không thuộc về au nhưng trong fic này số phận họ là của au
Category: Romance
Casting :
Zinger ( 22 t ) : Nghệ sĩ piano nổi tiếng nhất Hàn Quốc
Jieun (21 t ) : Yêu âm nhạc và muốn trở thành một nghệ sĩ nổi tiếng

Summary :

Hoàng hôn đỏ.
Tiếng đàn vang lên từ một góc khuất nhỏ bé, da diết, như muốn bóp nghẹt lấy chút hơi thở cuối cùng của sự sống.
Một mình trong căn phòng học cũ kĩ đã tróc sơn.
Em ngồi đó,
Bên chiếc dương cầm màu đen,
Ngón tay chạm vào những nốt nhạc.
.
Tiếng bước chân trên cái sàn gỗ ọp ẹp hoà vào âm thanh não lòng kia.
Từng chút một như ấn sâu vào trái tim tôi tình cảm về một miền kí ức không tên.
Dường như ...
Mọi thứ đã bắt đầu từ tiếng dương cầm ấy ...


Author Note : Mon shipper JiGer nhỉ ? Tặng Mon cái fic này nhé :-*


Được sửa bởi quynhnhu ngày Fri Mar 23, 2012 10:18 am; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
Khách vi
Khách viếng thăm
avatar



[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeMon Mar 19, 2012 9:14 am

Shot 1


Chút nắng hiếm hoi cuối ngày đang dần lụi tắt.

Tôi ngước lên nhìn bầu trời, bây giờ chỉ là một khối đỏ rực. Những vệt ánh sáng màu máu thấm đẫm cả không gian, nhuốm lấy màu sắc cây cỏ như muốn nhấn chìm hết.

Kết thúc một ngày làm việc.

Tôi sải những bước dài trên hè phố, nghe tiếng lá xào xạc rơi thoảng nhẹ bên tai.

♪ Một tiếng đàn ♪

- And now here is a pianist from Korea, Hana Zinger !!!!!

Chiếc màn hình lớn trên nóc một toà nhà sáng lên. Một cô gái với chiếc váy màu đen bó sát cùng mái tóc vàng . Nụ cười luôn giữ trên môi. Worldwide musician award. Đó là cuộc thi mà bất cứ một nghệ sĩ nào cũng hướng tới.
Cô gái ấy ngồi bên một chiếc dương cầm. Ánh mắt không dừng lại ở một điểm cố định, như có chút ngập ngừng.

Một lúc...

Những ngón tay bắt đầu lướt trên phím đàn. Từng nốt nhạc cất lên, du dương như một lời hát. Bản nhạc đó thực sự rất hay, nhưng nếu để ý có thể thấy rằng, người nghệ sĩ, không hề có một chút cảm xúc đối với nó.


Cô gái ấy,
Là tôi sao ?


Mỉm cười ngoảnh mặt đi, tôi tự thấy khó hiểu với chính mình.
Đã bao giờ tôi tự hỏi mình chơi nhạc để làm gì,
Hay đơn giản chỉ là một phương thức kiếm sống ?
Một chút đam mê cũng không có.

.
.

Trường Đại học Nghệ thuật Seoul.
Đã ba năm rồi tôi mới quay trở lại đây. Bức tường màu gạch đã dần loang lổ với một vài nhánh cỏ xanh mọc ra từ những vết nứt.

.

Để đôi chân mình dẫn lối, tôi đi men theo dãy hành lang phía sau trường.

Hàng gạch dưới chân vỡ vụn. Chiếc tay vịn bằng gỗ phủ đầy bụi, và những bậc cầu thang cũng lung lay.
Tôi thở dài, dừng bước chân mình rồi dựa vào tường. Đây từng là nơi tôi học, là nơi tôi biết đến hai từ âm nhạc, nhưng dường như mọi thứ đã thay đổi, giống như chính tôi vậy.

Nhẹ đưa bàn tay mình lên, tôi nheo mắt nhìn trên cao. Những vệt nắng cuối trời cũng sắp biến mất, mang theo tất cả sự ấm áp của tạo hoá.

Hoàng hôn đỏ.


♪ ♪

Tiếng đàn vang lên từ một góc khuất nhỏ bé, da diết, như muốn bóp nghẹt lấy chút hơi thở cuối cùng của sự sống.

Tôi vô thức đi theo sự dẫn dắt của thứ âm thanh kì diệu ấy.

Một căn phòng màu trắng đã tróc sơn. Những mảng tường bám đầy mạng nhện khẽ rung trước những cơn gió, tưởng chừng như chỉ cần chạm nhẹ vào, nó sẽ sập xuống. Có một cái biển nhỏ bằng sắt với hàng chữ xộc xệch bạc màu.

Phòng nghệ thuật số 4

Tôi lặng người đứng nép vào bức tường nhỏ, lén nhìn người con gái phía trong.
Em ngồi đó,
Bên chiếc dương cầm màu đen,
Ngón tay chạm vào những nốt nhạc.

Âm thanh vang lên phá tan cái tĩnh lặng của buổi chiều tím, như một tiếng gào thét giằng xé tâm can người nghệ sĩ.
Dường như không còn làm chủ được đôi chân mình nữa, tôi nhẹ đẩy cánh cửa gỗ với những ô kính vỡ vụn, tiến đến người con gái đằng sau chiếc dương cầm.

Tiếng bước chân trên cái sàn gỗ ọp ẹp hoà vào âm thanh não lòng kia.
Từng chút một như ấn sâu vào trái tim tôi tình cảm về một miền kí ức không tên.

Tiếng đàn dừng lại.

Em ngước lên nhìn tôi. Hình như em tức giận vì có người lạ tới phá hoại bản nhạc của em.
- Bài đó khá hay đấy. Chào em tôi là Hana Zinger . - Tôi chìa bàn tay về phía em, mỉm cười. Dù sao tôi cũng là nghệ sĩ piano lớn nhất Hàn Quốc, chắc em cũng phải có một chút, gọi là ngưỡng mộ chứ.

Nhưng không, người con gái ấy vẫn ngồi đó, đưa đôi mắt không chút cảm xúc nhìn tôi. Thoáng bất ngờ, tôi rụt rè thu bàn tay lại. Giờ tôi thấy mình như một con ngốc.
Em đứng dậy, cầm lấy bản nhạc trên chiếc piano, một lần nữa nhìn tôi bằng cặp mắt ấy.
- Xin lỗi, em không hay nói chuyện với người lạ.

.
.
.

- Vậy thì đây sẽ là lần đầu tiên nhé.
Tôi giữ cánh tay em lại, thật chặt, mỉm cười nhìn thẳng vào đôi mắt nâu sâu như mặt biển.
Sợ rằng nếu em đi mất, sẽ không còn có thể thấy em một lần nữa.

- Uhm ... Em là Jieun . - Em rụt rè đáp lại tôi. Sâu thẳm cảm xúc đằng sau ánh nhìn ấy, như đã dần tan ra.


Dường như ...
Mọi thứ đã bắt đầu từ tiếng dương cầm ấy ...




To be continued...
Về Đầu Trang Go down
Yup

Yup


Tổng số bài gửi : 623
Join date : 18/11/2011
Đến từ : Số 4 đường Hyosung, phường Zinger, quận Sunhwa, thành phố JiEun, nước SECRET

[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeMon Mar 19, 2012 10:56 am

hay ghê
mới đi học khoá đào tạo fic hả Rolling on the floor
sao viết hay v Laughing
Về Đầu Trang Go down
https://jieunsongvn.forumvi.com
Khách vi
Khách viếng thăm
avatar



[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeTue Mar 20, 2012 6:54 am

Nói thật , em viết fic rất hay
Chị thấy em viết loại fic sâu lắng , romance hay hơn với loại fun
Shot 1 chưa có tiếng triển gì hết nhưng chị rất ủng hộ
5ting~ \m/
Về Đầu Trang Go down
Khách vi
Khách viếng thăm
avatar



[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeTue Mar 20, 2012 6:57 am

Hay em nhỉ happy
Xưng hô là tôi và em à ?
Nghe hơi kì nhưng s' ủng hộ nhé
Hóng chap sau
***************
Chưa ai tem cả ? Mình giựt tem nhé Rolling on the floor
Về Đầu Trang Go down
Khách vi
Khách viếng thăm
avatar



[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeTue Mar 20, 2012 7:56 am

Ta phong bì đỡ Rolling on the floor
Unnie thích fic trầm lắng thế này
Nhưng liệu có S.E ko đây ?
Unnie nghi em lắm Rolling on the floor
Em mà cho 2 bạn trẻ cái S.E thì *chọi dép , gạch*
p/s : Unnie chọi trước cho chắc Rolling on the floor
Về Đầu Trang Go down
Yup

Yup


Tổng số bài gửi : 623
Join date : 18/11/2011
Đến từ : Số 4 đường Hyosung, phường Zinger, quận Sunhwa, thành phố JiEun, nước SECRET

[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeTue Mar 20, 2012 11:02 am

haha tặng tôi Wink)
ss tri ơi, tặng em, em cmt đâu nên em giựt tem r` ss ơi
ss còn mảnh vụn phong bì Rolling on the floor
cô mau ra shot 2 đi, fic cô hay quá
Về Đầu Trang Go down
https://jieunsongvn.forumvi.com
Khách vi
Khách viếng thăm
avatar



[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeWed Mar 21, 2012 9:17 am

Nhưng sry các rds 1 điều , sau khi ra shot 1 xong thì ...
Bị tịt Rolling on the floor
*chạy*
Về Đầu Trang Go down
Khách vi
Khách viếng thăm
avatar



[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeFri Mar 23, 2012 9:53 am

@ Mon : Hay từ trước đến giờ rồi Rolling on the floor Nhưng 1 phần tại bị bắt viết luận văn ( 2 trang giấy ) nên thế
@ Tri : Tôi vs em em thấy có sao đâu ss ? Tôi với em là tác giả lấy vai trò nhân vật và kể ý , như thế em thấy nó sâu lắng hơn .
@ Jelly : Fun ? Ý ss nói là cái fic "Don't Leave Alone" ý ạ ? Em bị tịt cái fic đó lâu rồi mà Rolling on the floor
@ Kòi : Đó , đó =(( Đó là lý do tại sao văn chương em ngày càng xuống cấp , tại ss cứ chọi đó . Cho ss cái S.E ở shot 2 nhé Rolling on the floor

*************************************************


Shot 2

Mùa đông - Seoul

Cảm giác ám ảnh về một người con gái cùng với tiếng đàn giằng xéo ấy cứ quấn mãi lấy tâm trí tôi.

Đã một tuần rồi, kể từ khi gặp em. Tôi không quay lại trường nữa. Tôi sợ cảm giác phải đối mặt với em, sợ những cảm xúc rối loạn trong trái tim mình, và sợ cái suy nghĩ sâu thẳm nhất trong đáy lòng, như hiện hữu tất cả trong tiếng nhạc của em.

.

Một buổi sáng, lạnh.

Tôi ngồi trên bậc thềm, dựa đầu vào cửa sổ và đưa đôi mắt xa xăm nhìn cuộc sống xung quanh mình,
Hoặc ...
Có khi là lắng nghe nó.
Có thể có một chút hi vọng rằng tôi sẽ dứt mình ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn về em.

Tôi khẽ nhướn lên, hứng lấy những giọt sương trong suốt đang chạm vào đầu ngón tay.

Cơn gió se lạnh nhẹ nhàng lướt qua.
Một vài cái lá vàng khẽ rung rinh trước gió.
Tò mò chạm vào,

...

Chiếc lá lìa khỏi cành. Nó chao đảo mấy vòng rồi mới rơi xuống.
Rất nhẹ,
Một sự ra đi đầy im lặng.
Mà ...
Dù có bám trụ được thì chúng vẫn chỉ chìm ngập trong cái màu của sự tàn úa.

Thật vớ vẩn ! Khi ngồi đây ngắm mấy cái lá rơi.

Tôi vội quàng lấy cái áo khoác đang vắt hờ trên ghế, bước thật nhanh ra khỏi cửa.

.
.
.

Lối đi nứt vụn và bức tường gạch màu nâu vẫn vậy, như chờ tôi quay trở lại đây.

Nhẹ nhàng sờ lên những viên đá thô ráp, tôi nhắm mắt cảm nhận hương thơm mát rượi của cỏ dại và cái chất gạch sần sùi, đưa từng bước chân của mình - một cách từ từ, theo một lối đi trong tiềm thức.
Cánh cửa gỗ khép hờ, cọt kẹt tiếng kêu của mối.
Tôi nhìn thẳng vào căn phòng ấy, tiếng thở như hoà lẫn trong không khí.


Lạnh lẽo. Trống trải ~

Chỉ có chiếc piano cũ vẫn ở đó, nặng nề đặt mình trên nền gạch như đã hàng trăm năm.
Tôi cố mở căng con mắt mình, nhìn xung quanh.
Vẫn không có em !
Tờ giấy nhỏ màu hồng kẹp trên chiếc đàn khẽ lật phật qua những cơn gió.
Và một dòng chữ đã thấm bụi viết bằng nét mực thanh thanh của người con gái.

Zinger unnie. Khi nào unnie tìm được âm thanh của sự hạnh phúc, em sẽ đến. ♥️~

Song Jieun , nhất định em sẽ đến chứ ?

Mùa xuân - Seoul

Tôi có quay lại trường một vài lần, nhưng không gặp em.
Nỗi nhớ dai dẳng như cồn cào trong tâm trí tôi.
Tôi vẫn lên truyền hình, biểu diễn cho khán giả nghe những bản nhạc cảm động bằng một tâm trạng giả dối.
Không có em ...
Những nốt nhạc chỉ như một thứ vô vị được sắp sẵn trên cái khung để cất lên.

Chiều chủ nhật ảm đạm.

Một trong những ngày nghỉ. Tôi bước chân qua vài con phố, lặng lẽ, nhẹ đạp lên mấy cái lá xanh đầu tiên của mùa xuân. Vật gì đó rơi ra từ túi áo.
Quá muộn để tôi nhận ra mình đang dẫm lên một thứ khác. Một màu hồng trơ trọi giữa những chiếc lá xanh mướt.
Mảnh giấy nhỏ với hình trái tim ở cuối dòng.

.
.

Chịu thua trước con tim mình, tôi trở lại dãy phòng học bỏ hoang, men theo những bước chân quen thuộc.

Chất sơn màu đen sùi lên, bong tróc. Những phím đàn bằng gỗ cũng vỡ ra, phủ đầy bụi, thô ráp.

Tôi tự hỏi làm sao con người có thể chơi được một chiếc đàn như thế này ?

.

Nhưng chiếc ghế ... nó dường như lệch ra khỏi vị trí và ... không bám bụi ?
Có vẻ như người đánh đàn cũng vừa mới đi.
Bản tính tò mò đã thôi thúc tôi chạm vào những phím đàn ấy.
Tôi ngồi xuống chiếc ghế bọc da, đưa tay lướt nhẹ trên những mảnh gỗ.

Ting ♪

Một âm thanh cất lên.
Tôi từng chơi qua những chiếc dương cầm tốt nhất thế giới với giá hàng triệu đô, nhưng ... chiếc đàn cũ kĩ này lại mang cho tôi nhiều cảm xúc hơn thế.
Tiếng đàn hoà cùng tiếng gió, tiếng lá cây xào xạc và một nụ cười.
Tôi như tìm lại được chính mình qua thứ giai điệu có phép lạ. ♪

Bên ngoài khung cửa sổ, một dáng người nhỏ khẽ dựa đầu vào ô kính, ngân lên theo từng tiếng nhạc. Trong trẻo. Đầy cảm xúc.

Và tôi biết ...
Em đến rồi ! ♥️

Mùa hạ - Seoul

Tôi dành những ngày nghỉ cuối tuần để đến trường, chỉ ở dãy phòng học bỏ hoang thôi.
Em luôn ở đây, vào mỗi buổi chiều.
Tôi đã sửa lại cây đàn ấy, nó không còn là những mảnh gỗ vụn vặt được chắp vá nữa.
Điều mà tôi thích nhất ...
Là cuối phím đàn có hình một nốt nhạc.
Vì em nói rằng,
Thứ gì cũng cần phải có một dấu hiệu riêng của nó.

Và ...
Chúng tôi đến với nhau, như những điều tự nhiên nhất.

Mùa thu - Seoul

Thời gian là một minh chứng rõ ràng.
Có quá nhiều điều về em mà tôi không hiểu.
Niềm đam mê của em,
Tôi dần nhận ra được những khía cạnh khác mà bấy lâu nay tôi vẫn không tin.
Ngược lại với tôi, âm nhạc quá quan trọng đối với em !

Mùa đông - Seoul

- Unnie, một năm nữa em sẽ sang Nhật tham dự Teenage Pianist, và nếu làm tốt, có thể em sẽ được được đề cử vào Worldwide musician award, giống như unnie vậy.
- Uhm ... vậy sao ? - Tôi nhấp một ngụm trong cốc cà phê đắng, con mắt dõi theo từng dòng người tấp nập qua lại bên ngoài ô cửa kính.
- Unnie ... unnie không thích sao ? - Em hỏi tôi với vẻ mặt ngu ngơ và cái sự ngây thơ đáng yêu mà tôi đã đắm chìm ấy.
Nhẹ xoa đầu em đang dựa trên tấm vai mình, tôi cúi xuống, thì thầm vào đôi tai nhỏ bé ấy những lời nói bâng quơ, che đậy sự giả dối.
- Không, chỉ là unnie sợ xa em thôi.
.
Phải trả lời thế nào đây, khi mà tôi cứ phải lắng nghe và cố gắng tỏ ra hứng thú với những câu chuyện của em ?
Luôn luôn là âm nhạc.
Có phải tôi đến với em vì âm nhạc, nên cuộc sống của chúng tôi chỉ có hai từ đấy không ?
Tôi thực sự chán ngấy cái cuộc sống ảm đạm như những nốt nhạc xếp sẵn trên khuông.
Có thể ... tôi đã chán cả em ?

Và ... mùa đông trong lòng tôi

Trời mưa.
Những màn nước mỏng như tấp vào mặt.
Lạnh rát.
Tôi nhìn em, dưới một cái cây trơ trọi không còn lá.
Chiếc ô rơi xuống mặt đường, ướt đẫm nước mưa, và cả nước mắt.

- Unnie yêu em, hay chỉ là kiếm tìm một cảm giác mới, trong cuộc đời tẻ nhạt của một nghệ sĩ ?
Tôi nhẹ đưa đôi mắt đã đục ngầu vì nước mưa lên, nhìn em. Ngoại trừ hàng lệ hoen dài trên đôi má, em, mọi thứ, vẫn đẹp như lần đầu tôi gặp.
- Em ... muốn chia tay ?
- Vâng. Em ... thực sự sợ cái cảm giác phải sống một mình trong cuộc đời của hai người rồi.
Em khóc. Những giọt nước mắt rơi xuống, chạm vào mặt đất lạnh lẽo rồi vỡ tan thành trăm mảnh. Chắc em đau khổ lắm ?
- Đừng làm thế ... em ... - Tôi níu cánh tay em, dường như cố gắng giữ lại chút gì đó, cảm giác luyến tiếc những cảm xúc đã qua, hay là tôi vẫn còn yêu em ? Tôi không biết nữa.
Em nhắm chặt mắt lại cho những giọt nước tuôn ra, thật nhiều. Bàn tay tôi không đủ sức ghì thân hình của em và cả những tình cảm trong con tim em nữa. Nó vội đi, tất cả.

Em lao xuống lòng đường.
Một thứ ánh sáng loé lên như con dao nhọn đâm thủng cõi lòng tôi.

Muộn rồi ...

Tiếng còi, tiếng phanh xe, tiếng hét, và cả tiếng thổn thức trong con tim nhỏ bé này nữa. Tất cả, như một thứ âm thanh gào thét từ Địa Ngục, cuốn lấy tâm can tôi, nhấn sâu vào đáy của sự tuyệt vọng như không có lối thoát.

Nước mưa màu đỏ !

Cuốn trôi đi tình yêu của tôi,
Và cả ước mơ của một người.


Tôi đến với em từ âm nhạc
Ra đi cũng từ âm nhạc.
Tiếng mưa, cũng có thể là một thứ âm nhạc chăng ?


Au. Note : Thật ra cái ý tưởng của mình nó không dài dòng đến thế, chỉ định tả kĩ cái đoạn cuối thôi, nhưng mà cứ đến đoạn nào là văn chương lại nổi lên.
sad đọc lại thấy chán đời quá.


Về Đầu Trang Go down
Yup

Yup


Tổng số bài gửi : 623
Join date : 18/11/2011
Đến từ : Số 4 đường Hyosung, phường Zinger, quận Sunhwa, thành phố JiEun, nước SECRET

[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeFri Mar 23, 2012 10:32 am

thiệt ghét cô quá điiiiiiiiii
sao lại cho S.E chứ
tôi ghétttttttttttttttttt
shot 3 mà cô còn cho ai chết nữa là tôi xử bắn cái fic này Rolling on the floor
Về Đầu Trang Go down
https://jieunsongvn.forumvi.com
Khách vi
Khách viếng thăm
avatar



[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeSat Mar 24, 2012 7:30 am

@Mon : Theo unnie thì chưa chết , mới có bị thương
-------------------------------------
Phong bì
Unnie biết em mà Rolling on the floor
Unnie không chọi trước thì giờ cũng chọi thôi *chọi những gì có* Rolling on the floor
S.E này *tát*
Xe đụng này *đập*
Chia tay này *đá*
Unnie xử trước như thế
Lót dép , cầm súng đợi shot 3 Rolling on the floor
Về Đầu Trang Go down
Khách vi
Khách viếng thăm
avatar



[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeSat Mar 24, 2012 8:39 am

Thế là sao đây ?
Sao tự nhiên chia tay ?
ss đọc đến khúc đó tưởng chúng nó sẽ hun dưới trời mưa chớ Rolling on the floor
Hóng chap sau
Về Đầu Trang Go down
Khách vi
Khách viếng thăm
avatar



[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeSat Mar 24, 2012 11:09 pm

@Mon : tui ghét cô Rolling on the floor Sao lúc nào cô cũng tem rứa ? Rolling on the floor
@Như : Ra đi từ âm nhạc sao crying Nghe buồn quá em crying Đức nào chạy xe ko nhìn đụng Jieun đấy ? Rolling on the floor
@Jel : Hun dưới mưa Rolling on the floor Đen quá s' ơi
@Kòi : Sao dám giựt phong bì của s' ? Chết này Rolling on the floor
Về Đầu Trang Go down
Khách vi
Khách viếng thăm
avatar



[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeMon Apr 09, 2012 11:41 am

Shot 3 - END !!!

Mưa như những giọt thuỷ tinh trong vắt,
Sắc nhọn,
Tàn nhẫn,
Từ từ cứa sâu vào da thịt tôi.

Đau quá !

Tôi vẫn đứng lặng im trong màn nước.
Đôi mắt đã mờ đi vì làn khói xám dày đặc.
Những mảnh kính xe vung vãi khắp nơi, trôi theo từng dòng đỏ thẫm hoà tan với mưa.
Ánh đèn xi nhan nhấp nháy đằng sau tấm nhựa xe vỡ vụn, le lói trong màn đêm, từng hồi một.
Em nằm lặng lẽ trên mặt đường,
Khắp người ướt đẫm bỡi những giọt nước lạnh giá.
Những giọt nước màu đỏ.
Chúng cứ bám chặt lấy thân thể em.
Từ cánh tay em, bờ vai em, khuôn mặt em ...
Nơi những mảnh thuỷ tinh kia đang lạnh lùng găm chặt,
Máu chảy ra không ngừng.

Cảnh tượng hỗn loạn và tiếng còi xe chói tai cứ lũ lượt đâm vào tâm trí tôi,
Nhưng tôi vẫn đứng đó,
Nhìn em,
Chờ em mở mắt ra, chạy đến bên tôi, và những kí ức cách đây vài phút sẽ chỉ là một trang giấy trắng được chôn chặt trong hư vô.
Nhưng tại sao e không làm thế ?
Khi mà đôi mắt kia vẫn nhắm nghiền !


.
.

Tiếng người ?
Tiếng nói chuyện,
Và tiếng hô hào giục giã nhau cứ gấp rút vang lên.

Tôi mở nhẹ mi mắt, cố dãn đồng tử ra nhìn mọi thứ.
Xung quanh chỉ toàn một màu trắng chói mắt, và mùi thuốc sát trùng nồng nặc cứ xộc thẳng vào mũi.
Đau lưng quá ! Đây không phải là cái giường êm ái của tôi ! Nó là một chiếc ghế nhựa với thiết kế khiến cho người ngồi phải gãy xương sống.
Tôi đứng dậy, nheo mắt nhìn thật kĩ.

Phải rồi ! Đây là sảnh chờ của bệnh viện !
9 A.M ? Chết tiệt ! Tôi đã ngủ ở đây một đêm rồi.

Jieun ??? JiEun !!!

Tôi điên cuồng vứt chiếc điện thoại trên tay xuống, chạy thẳng vào một phòng bệnh gần nhất.

.

Cánh cửa trắng của căn phòng khép hờ.
Ánh mắt tôi như dừng lại khi nhận thấy hình bóng em hiện ra qua ô cửa kính.
Tôi không đủ dũng cảm để bước vào đó !
Trái tim yếu đuối này thật hèn nhát khi chỉ dám đứng nhìn em như thế này.
Unnie xin lỗi ...
Tôi dựa đầu vào cánh cửa, nấc lên từng tiếng trong im lặng.

Em ngồi thu vào một góc trên chiếc giường trắng đơn độc.
Hai tay ôm lấy đầu gối và đôi vai gầy cứ run lên không ngừng.
Xung quanh mọi thứ đều đổ nát.
Những chiếc ly vỡ rơi vương vãi trên sàn, cái tủ gỗ màu nâu nơi đầu phòng đổ sập và dây truyền nước cũng bị đứt khỏi tay em.
Có lẽ thứ duy nhất còn nguyên vẹn là cái khay đang được cầm bởi cô y tá.
Cô ta khẽ lắc đầu, rồi chầm chậm đi ra, không quên kèm theo một vài tiếng thở dài ngao ngán.

Tôi nép vào bức tưởng nhỏ kế bên, như không thể tin vào những gì mình vừa chứng kiến, mặc kệ từng giọt nước đang lăn dài trên mặt.

- Cô là người hôm qua làm thủ tục nhập viện cho bệnh nhân phòng này phải không ? - Cô y tá lên tiếng.
- Dạ vâng ... Cô ấy ... làm sao thế ạ ?
- Hôm qua vì cấp cứu xong đã gần sáng nên chưa thể nói với cô được. Bệnh nhân bị va chạm mạnh ở vùng đầu, dẫn đên tổn thương tai trong nặng, sản sinh ra hiện tượng mất thính lực tạm thời.

Tôi như chết lặng vì những lời nói ấy. Cô ta nói thật đơn giản và nhẹ nhàng, nhưng tất cả lại như con dao với hàng ngàn lưỡi liên tục cắm sâu vào trái tim tôi.


Cái quái gì ?


Ước mơ của em là âm nhạc mà.


Thật nực cười !


Em sẽ không nghe thấy nữa sao ?

- Tạm thời ... tạm thời là trong bao lâu ? - Tôi cố nén giọng nói của mình lại, một cách bình tĩnh nhất. Đôi mắt bây giờ đã hằn lên những gân đỏ.
- Cũng có thể ... là mãi mãi. Vì phần xương tai giữa bị tổn thương quá nặng. Nếu có đốt xương mới thì có khả năng phẫu thuật. Nhưng ở những người đã mất, phần xương này không còn sử dụng được nữa, nên ...
- Tức ... tức là phải có người chấp nhận bị điếc, thì cô ấy mới được cứu đúng không ?
- Uhm. - Cô y tá cúi đầu xuống. Đương nhiên ! Cô ta đâu thể nói gì nữa.

Đúng là trò đùa của số phận !

Tôi trượt dài trên bức tường lạnh lẽo, bật cười.
Tôi cười vào sự ngang trái của cái gọi là định mệnh ấy.
Cười vào tất cả mọi thứ xung quanh mình.
Vì tôi không dám tin, à không, tôi không dám chấp nhận sự thật rằng chính tôi là người đã khiến cho em trở nên như thế.
Nhưng sao cười mà vị lại mặn chát thế này ?
Những giọt nước mắt không thể chôn chặt nơi góc trái tim nữa, nó cứ tuôn ra.
Ngày một nhiều.


Ước gì nó có thể cuốn trôi đi tất cả.




Ngày thứ nhất kể từ khi em nhập viện

Tôi đến thăm em.
Một buổi sáng chủ nhật có nắng.


Em ngồi trên chiếc giường trải ga trắng muốt, đưa đôi mắt trong vắt nhìn ra cảnh vật nơi ngoài cửa sổ.
Ở đó có gió nhẹ nhàng thổi, có những chú chim sẻ nhảy tanh tách trên sân, có những đứa bé đang nô đùa và có những ông bà già trong bộ đồng phục bệnh viện, nắm tay nhau cùng ngồi trên ghế đá.


Phải chi em nghe được những âm thanh ấy, sẽ rất tuyệt vời !


Em cứ ngồi như thế, chỉ nhìn thôi.
Thi thoảng đưa tay ra bắt lấy những cái bóng nắng liêu xiêu hắt vào đầu giường.


- JiEun ah ...

Em không quay lại.
Đương nhiên ! Vì em đâu thể nghe thấy.

- Jieun ah ...

Tôi tiến lại gần, nhìn em, dù biết rằng những điều tôi nói chỉ là vô nghĩa, nhưng tiếng trái tim đang gào thét trong ***g ngực cứ buộc tôi phải cất lên cái tên của em - Song Jieun. Cái tên mà cho đến lúc này, tôi mới thực sự muốn gọi nó.

Em ngẩng lên nhìn tôi. Đôi mắt đục ngầu, và vô định.
Trong đôi mắt ấy chẳng có gì cả, mọi hi vọng và niềm tin, tiêu tan rồi.
Chỉ có hình ảnh của tôi, phản chiếu qua đó.
Thế thôi !

Tôi quờ lấy tờ giấy trên bàn, móc trong túi áo ra một cái bút, cố viết những dòng chữ nguệch ngoạc bằng bàn tay đang run lên từng hồi.

Jieun ah, unnie biết em không thể nghe thấy. Nhưng em có thể nhìn vào đây. Unnie xin lỗi ... vì tất cả, vì những cảm xúc không chân thật và những lời nói đã làm em đau khổ.

- Bây giờ nói những cái đó có tác dụng ạ ? - Em vô cảm nhìn tôi rồi nhếch khoé môi lên, cười nhạt.

Tôi cố gắng bỏ ngoài câu nói của em, vẫn hằn từng nét bút xuống tờ giấy mỏng, tưởng chừng như nó có thể rách ra.

Unnie xin lỗi ... Em hãy quên đi tất cả những thứ ấy, quên đi lời chia tay hôm đó. Bởi vì, unnie thực sự rất yêu em ...

...

Tôi không viết được nữa.
Tờ giấy trong tay bị vò nát và những giọt nước mắt đã thấm đẫm nền đất.
Em cúi gằm mặt. Tấm ga giường dưới tay nhoè đi vì ướt.

- Unnie xin lỗi !!! - Tôi gào lên trong tuyệt vọng. Đôi bàn tay cứ ôm chặt lấy em, để mặc cho dòng nước mắt xối xả, mang theo tất cả sự đau khổ, sự hối hận, và tình yêu trong tôi, thấm đẫm bờ vai nhỏ bé.

- Tại sao lại như vậy ? Em không thể nghe thấy gì nữa. Unnie là đồ ác độc. Chỉ một năm nữa thôi mà. Tại sao em lại phải từ bỏ mọi thứ như vậy chứ ? - Em bật khóc. Em đâu thể che giấu nổi những giọt nước mắt kia nữa. Và bàn tay nhỏ bé của em cứ đập mạnh vào người tôi.


Trên đời này,
ngoài âm nhạc ra
còn vô vàn những thứ khác xung quanh em
đang ẩn chứa hạnh phúc đằng sau nó.
Em không muốn khám phá ra điều ấy sao ?

Bất lực !


Những tiếng nấc cũng hoà tan vào không khí.


Ngày thứ hai kể từ khi em nhập viện

Tôi cùng em ngồi trên chiếc ghế đá trong sân.
Em nói rằng muốn ngắm lá rơi, muốn cảm nhận vị mát lạnh của gió và muốn thấy sự hạnh phúc của những ông bà già nữa.
Em cười.
Em không thể nghe, thì em sẽ nhìn nhiều hơn.
Em không thể chơi đàn, thì em sẽ xem người khác chơi.
Em không thể vươn đến ước mơ của mình, thì em sẽ để dành nó cho tôi.
Và em hạnh phúc vì điều đó !


Gió nhẹ thổi qua những lọn tóc mai của em. Nó bay lên, nhẹ nhàng.
- Ya, unnie làm gì vậy ?
Dường như cảm nhận được tôi đang âm mưu gì đó, em quay sang.
Đúng vậy, tôi đang chụp lén em đấy.
Tôi đâu thể bỏ lỡ khoảnh khắc đẹp như vậy.
Em quay đi. Chắc em dỗi rồi.
Tôi nhẹ nhàng đưa chiếc điện thoại ra trước mặt em, lắc lắc. Trên đó có một dòng chữ nhỏ.

Saranghae !

Em nhìn nó, nhìn tôi, rồi khẽ đưa tay lên luồn qua những sợi tóc, chạm vào gáy, đẩy khuôn mặt tôi xích lại.



♥️



Một nụ hôn,
Nó không nhiều,
Nhưng đủ !
Và có lẽ là nụ hôn ngọt ngào nhất trong đời tôi.


Ngày thứ 31 kể từ khi em nhập viện

Trong 31 ngày qua, tôi đã cố gắng làm nốt những gì mình muốn
Tôi đi show nhiều hơn,
Tôi chơi đàn,
Tôi tham gia những lễ trao giải lớn,
Và tôi luôn quay video lại cho em, vì em nói rằng em muốn thấy tôi thành công.


Hôm nay tôi cũng đến thăm em.
Tôi đã đưa cây đàn cũ trong phòng học đến đây, cũng vì em nói rằng em muốn thấy nó, như bù lấp một phần nỗi trống trải trong con tim em.

Jieun ah, đã tìm được người phù hợp để phẫu thuật rồi. Unnie muốn tiến hành nhanh nhất có thể. Em mau chuẩn bị đi, cũng có khi là ngày mai đấy. - Tôi viết thật nhanh vào một tờ giấy và đưa cho em.

Có lẽ em không tin vào mắt mình nữa rồi.
Một tháng em sống trong sự im lặng và một tháng em giết chết ước mơ của mình.
Có thể nó chưa phải là nhiều nhưng nó là quá đủ đối với em.
Và em ôm chầm lấy tôi.
Sự hạnh phúc ấy đâu thể nói thành lời.


Nhưng tôi có nên vui không ?


Ngày thứ 32 kể từ khi em nhập viện

Tôi lặng nhìn em nằm trên chiếc giường kế bên mình.
Em nhắm mắt.
Đẹp và trong vắt như vậy.


Em sẽ không biết tôi đang ở đây !


Tôi mỉm cười.
Hết ngày hôm nay em có thể nghe thấy, em có thể cất lên những tiếng nhạc của mình.
Tôi sẽ vui khi nhìn thấy em hạnh phúc.
Và tôi cũng nên nhắm mắt lại thôi !



Ngày thứ 37 kể từ khi em nhập viện

Bốn ngày rồi sau khi phẫu thuật, em vẫn nằm đó.
Bác sĩ nói rằng vì thể lực yếu nên em chưa tỉnh lại.


Im lặng.


Tôi bước vào căn phòng.


Tĩnh mịch


Chiếc piano vẫn nằm đó.
Tôi nhẹ sờ tay lên một phím đàn.


Ting ♪


Có lẽ là một âm thanh đã vang lên
Nhưng nó quá nhỏ để tôi có thể nghe thấy.

Tôi ngồi xuống chiếc ghế da trước mặt, đặt bàn tay mình lên những nốt phím trắng.




Là bản nhạc em đã chơi khi lần đầu tôi gặp.
Tôi vẫn luôn muốn cất lên những tiếng đàn này cho em nghe, nhưng có lẽ bây giờ không thể nữa rồi.


Âm thanh cuộc sống của tôi bây giờ chỉ còn em thôi, Jieun ah.


Tôi đang chơi đàn, nhưng là vô thức.
Tôi không thể nghe thấy những âm thanh xung quanh mình nữa.
Tôi đã nhường nó cho em đấy.
Em hãy thức dậy, thay tôi vươn đến ước mơ của mình.
Và khi em tỉnh lại, có lẽ đây sẽ là tiếng dương cầm cuối cùng tôi dành cho em !♥️






Wordwide musician award 2016

- This is a new nomination from Korea for the greatest artist ...

Ánh đèn sân khấu soi rọi gương mặt một người con gái trẻ. Cô ấy đứng trên chiếc bục nhận giải thưởng, rạng ngời trong hàng loạt những thí sinh khác. Mái tóc ngang vai khẽ gợn lên theo từng đường cong, và nụ cười rạng rỡ làm bừng lên cả khán phòng rộng lớn.

Đương nhiên,
Tôi biết cô gái đó là ai happy


- Song JiEun !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Hãy trân trọng những gì mình đã có
Vì đôi lúc
Nó sẽ không đến lần thứ 2


End.


Lời cuối cùng , cảm ơn mn đã ủng hộ :x . Có thể nói, fic hơi bựa vì toàn là cảm xúc nhất thời của Au Rolling on the floor . Thanks & Enjoy !!!
Về Đầu Trang Go down
Yup

Yup


Tổng số bài gửi : 623
Join date : 18/11/2011
Đến từ : Số 4 đường Hyosung, phường Zinger, quận Sunhwa, thành phố JiEun, nước SECRET

[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitimeMon Apr 09, 2012 8:42 pm

aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
kết cục là thế nào?
là Ji có thể nghe đc, còn Ger??
cô cứ tách couple tôi ra íh nhở
cô tặng tôi fic S.E.
tôi hậnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn
Về Đầu Trang Go down
https://jieunsongvn.forumvi.com
Sponsored content




[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]   [K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2] I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 

[K] Tiếng Dương Cầm Cuối Cùng [ Threeshot | Shot 2]

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [GAME] Phiên âm tiếng Anh
» [NEWS][26.01.12] Secret tiết lộ hình ảnh cho đĩa đơn tiếng Nhật sắp tới "So Much For Goodbye"
» [NEWS][29.12.11] Hyosung đấu tranh cho các lễ trao giải cuối năm dù bị chấn thương
» [Official] Cung điện tráng lệ của Candy Voice Princess
» [Official] Cung điện lung linh của Smile Princess

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
♥ Song JiEun 1st Viet Fansite ♥ :: JiEun Aholic Place :: Fanfiction-
Múi giờ GMT + 7. Hôm nay: Thu Nov 28, 2024 7:27 am.

Layout Exclusively for Krystalove
Powered by vBulletin & Version 3.8.6
Forumotion_ripped by vlt



Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất